Thiên Thần Mũ Nâu

VẦNG NGUYỆT KHUYẾT











Vầng trăng tẻ lững lờ buồn soi bóng
Đêm thật dầy phủ đậy chuỗi đau thương
Mảng mây đen che kín ngõ thiên đường
Sương giá buốt não nùng rơi thành đọng
 
Suối tương tư vớt hai vầng trăng xám
Nửa vầng kia ngoảnh mặt dấu thẹn thùng
Nửa vầng này e ấp ngó mông lung
Để mặc ta với đoản tình thê thảm
 
Ta do dự giữa hai vầng nguyệt nhật
Nửa vầng nào rồi vò võ cô đơn
Nửa vầng nào sẽ sưởi ấm tâm hồn
Cùng vầng nguyệt ta vầy trò cút bắt
 
Vẫn nằm đây dưới sao trời ủ rũ
Cố ru mình trọn giấc ngủ chưa đan
Tiếng hạc kêu hoài mộng bão bạt ngàn
Vầng nguyệt khuyết đỉnh sầu gọi gió hú
 
Bên hũ đắng dưới trăng già thức trắng
Mời chị Hằng cùng cạn chén đêm nay
Mượn rượu cay chia xẻ kiếp đọa đầy
Quẹt rượu nồng đốt tàn cơn mộng sảng
 
TTMN

Được bạn: Thanh Vân đưa lên
vào ngày: 14 tháng 11 năm 2019

Bình luận về Bài thơ "VẦNG NGUYỆT KHUYẾT"